NGÃ DU TỬ

LỜI CỔ THÁP



Đêm hoang tàn ánh đèn vàng chao đảo
Tiếng côn trùng rã rich suốt canh thâu
Ôi đêm dài với chuỗi ngày nhung nhớ
Nước non Chàm oanh liệt thuở xưa sâu 

Ta hùng dũng với láng giềng phương Bắc
Nấy Bắc phương, nào một dải phương Nam
Ngọn đuốc sáng sá chi phường đom đóm
Dân ta luôn thôi thúc cuộc tung hoành 

Rồi yến tiệc trên đất Chàm hớn hở
Vương Đồ Bàn ngây ngất với quân dân
Và thành quách, lâu đài say nhịp thở
Bài hùng ca trong chiến tích oai thần
* *
Xưa ai viết trang sử vàng lẫm liệt
Để bây giờ chua xót những canh thâu
Đồ Bàn ơi, tháng với ngày thê thiết
Người anh em dày xéo tấm thân gầy 

Rồi tất cả những vàng son thuở ấy
Dấu oai hùng lừng lẫy tỏa ngàn phương
Thành quách cũ cũng ngậm ngùi năm tháng
Rớt rơi trên xứ sở những tháp Chàm 

Buồn ứa lệ trên đồi cao, gò thấp
Đứng lầm than trong mưa nắng tuyệt mù
Hồn sông núi rêu phong triền cổ tháp
Dân Chàm ơi, trăng vẫn mọc bên trời 
 
NGÃ DU TỬ
SÀI GÒN

Được bạn: Nguyệt Hạ đưa lên
vào ngày: 22 tháng 8 năm 2019

Bình luận về Bài thơ "LỜI CỔ THÁP"